Tsuna - Kun Thiếu Úy
Posts : 425 Thanked : 11 Points : 297 GIỚI TÍNH : NGÀY GIA NHẬP : 29/05/2011 TUỔI : 26 ĐẾN TỪ : Huế
| Tiêu đề: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt Sun May 29, 2011 5:02 pm | |
| Cho một đóa hoa cúc vàng[/b]
Cơn gió về ngang cửa với một niềm tin gặp lại hoa cúc vàng năm trước câu chuyện về thiên đường vẫn chưa được kể hết khi có người đi lạc giữa những vì sao
Trong một đêm có bao nhiêu triệu giấc chiêm bao giống nhau trong khoảnh khắc thấy lại mình từ kí ức vui mà nghẹn ngào để cơn gió khỏi thấy lòng nôn nao
Hoa cúc vàng không nhớ rõ những vì sao thiên đường hay cuộc sống có những mùa dài cứ lẩm nhẩm đọc - đừng quên!
Cơn gió trở về trong đêm gọi tên tin mình còn may mắn cuộc viễn du suốt 12 tháng mà nỗi nhớ vẫn như vừa bắt đầu
Tiếng chuông đồng hồ đánh thức đêm qua mau cơn gió thổi không ngừng xao xác mặc những vì sao đã tắt
Mà nào đâu biết hoa cúc vàng đã nở trên khung cửa một ngôi nhà khác! ----
[b]Từ đó những giấc mơ Những yêu thương được gói lại trong một câu nói ngỡ như đùa - có gì đâu để nhớ? vào cái ngày một người bỏ đi về phía ngôi nhà với cánh cửa rộng mở… nơi có một người khác ta!
Ngôi nhà ấy từ đó sẽ yên vui hay xót xa những con người ấy từ đó có đủ đầy hay mất mát bữa cơm ấy từ đó nhiều tiếng cười hay chỉ nhìn nhau thinh lặng ta cũng đâu thể làm gì hơn.
Vào giây phút một người ta từng hết lòng yêu thương bỏ ta đi bằng một tin nhắn ta mỉm cười và tự nhủ lòng thanh thản ta khép tay và thành tâm cho một lời chúc phúc ta cảm ơn một quãng đời đã gặp nhau đúng lúc rồi chấp nhận như cơn gió bay…
Người trở về và biết phải quên đã có với ta những giấc mơ này nằm bên nhau mà vẫn thương từng hơi thở chạm môi nhau mà vẫn muốn gần hơn nữa ngồi bên nhau mà vẫn thèm nhiều thêm một chổ dựa giống những cuộc đời vĩnh viễn cô đơn
Người trở về và vun vén cùng một người khác niềm tin đây là lần sau cuối người được quyền chọn lựa dốc hết lòng mình ra để cho hết những nặng nợ gom góp mỗi sẻ chia thành nhung nhớ và đắp lên đời nhau
Vào giây phút một người ta từng hết lòng yêu thương thôi nhìn lại phía sau ta mang ý nghĩ của một người đi lạc chỉ muốn trở về nhà ôm lấy những gối chăn quen thuộc ngủ một giấc từ bình mình của ngày hôm qua đến bình minh của ngày mai rồi tự mình đánh thức… như chưa hề tồn tại bình minh của ngày hôm nay!
Có người sẽ quên hết tình yêu chỉ giữ lại đau khổ trong giây phút này có người lặng im dù trái tim muốn một lần lên tiếng có người nghĩ ra cách bỏ chạy đi để mệt nhoài đến kiệt sức có người chẳng còn bận tâm người mình từng hết lòng yêu thương sống một cuộc đời với người khác… Để từ đó những giấc mơ… càng lúc càng vắng đi những người biết đợi chờ. --- Không phải lỗi của hoa hồng vàngMột ngày tình yêu gõ cửa của ngôi nhà có hoa hồng vàng nở suốt bốn mùa đón gió người con gái cười xinh bình yên.
Nhưng cuộc đời luôn có những lý lẽ riêng sáng nắng, chiều mưa, và đêm về trong bão hoa hồng vàng thay những cánh hoa đầu tiên dần héo người con gái cười quên buồn tênh.
Có những ngày thời gian ngưng đọng trong một giấc chiêm bao hoa hồng vàng chết lặng... tiếng chim hót ngoài kia cũng hóa thành từng giọt nước mắt người con gái cười ngẩn ngơ bơ vơ.
Chẳng có ai hiểu hết nỗi đau của sự đợi chờ không có ai tin tình yêu lại mang đến niềm tuyệt vọng hoa hồng vàng bỏ rơi mình phía bên kia đời sống... người con gái cười thiết tha xót xa.
Có người trách tình yêu đừng gõ cửa ngôi nhà thì hoa hồng vàng vẫn vàng tươi như từng có năm tháng... thì người con gái cứ vô tư mà vui sống... thì nắng, mưa, bão cũng chỉ như một mặt hồ thoáng xao động... thì tiếng cười vẫn trong veo dù có lẫn nước mắt hồn nhiên.
Rồi đôi lần trốn chạy khỏi ngôi nhà đã không còn bình yên quặn lòng nhìn đến bao lần những tình nhân về qua phố hoa hồng vàng rũ mình chào mùa gió người con gái cười mịt mờ xác xơ.
Và cuộc ra đi khi nắng chưa về trên thềm nhà hoa hồng vàng ở lại... tình yêu ở lại... người con gái cười nói ơ hờ.
Để thời gian đi hết bốn mùa ngày người con gái trở lại... hoa hồng vàng nơi ngôi nhà bỗng một sớm mai thức dậy người con gái cười quen cô đơn.
Những trang nhật kí được viết ra nhiều hơn có buồn vui, có ray rứt... hoa hồng vàng rũ những hạt sương và nhìn thấy nắng người con gái cười khúc khích bình yên?
Một ngày tình yêu lại gõ cửa của ngôi nhà có hoa hồng vàng nở đã nhiều tháng năm người con gái cười nghi ngại chờ đợi.
Nào phải đâu hoa hồng vàng có lỗi Nào phải đâu tình yêu làm trái tim con người đau nhói Nào phải đâu những thiên thần bỏ mặc ngày người con gái tuyệt vọng trong mệt mỏi Nào phải đâu cuộc đời Nào phải đâu gian dối... Nào phải đâu tất cả những điều đó ngày người con gái biết yêu trở lại! --- Nếu không muốn đi hết con đườngNếu không muốn đi hết con đường… Thì nên dừng lại trước lúc kịp hoàng hôn Không ai bắt ta phải sống cuộc đời cho người khác Muôn triệu tình yêu có muôn triệu lần đích đến Làm ơn đi mà…
Khi ta khóc không cần ai lau nước mắt cho ta? Khi ta cười không cần ai chia sẻ? Cần một quãng đời tự do hơn là cần một hơi ấm mặc cả Hãy thử cắn chặt môi…
Giữa mùa đông đôi khi một cơn bão tuyết còn quý hơn Một đốm lửa trong tim người Giữa nỗi đau biết đâu lại tìm ra một sự bình yên khác Giữa đêm đen cũng phải đến lúc tự ta làm ra ánh sáng Giữa những ngày qua phố đôi khi cần một lần lạc bước Đi khỏi cuộc đời của mình…
Nếu không muốn đi hết con đường…. Thì nên dừng lại, rồi bước đi một con đường khác bằng niềm tin Đừng bắt ta phải sống cho hạnh phúc của người khác Làm ơn đi mà!...
Làm ơn đi… Vẫn luôn có một người giang tay ôm chiếc bóng của ta Chờ tìm thấy một người trong đời thật Vẫn luôn có một người đau khi thấy ta hạnh phúc Mà vẫn tự đấm vào ngực mình khi biết ta đơn độc Nghiệt ngã đến tận cùng…
Không ai muốn mình sống mà chỉ được đứng bên cạnh Đời người mình yêu thương Cũng chẳng ai muốn đày đọa mình trong mất mát Nhưng tình yêu nào cũng có cái giá xứng đáng… Sao không thử một lần đặt cược với trái tim?
Làm ơn đi mà… Vẫn luôn có một người chờ ta cùng thắp sang trời đêm | |
|